Tại bên trong Đế Bá có câu này: "Kẻ đáng trách cũng sẽ có một phần đáng thương".
Câu này làm em nhớ đến Âm Nha ( Lý Thất Dạ ), Âm Nha đáng trách thật nhưng cũng có chút gì đó khó nói thành lời.
• Âm Nha lừa Bộ Liên Hương để nàng vì tìm kiếm mình mà dang dở một đời, vì một cái tên giả "Sở Vân Thiên" mà nhiều lần vào sinh ra tử, vào Thiên Cổ Thi Địa trở thành Địa Tiên chỉ mong một ngày trùng sinh biết được mộ của Sở Vân Thiên, nào đâu chớp mắt đã biết bao thế trôi qua. "Sở Vân Thiên" vẫn độc hành trên con đường mình chọn, một đời lại một đời, một thế lại một thế, chỉ có Trung Châu Công Chúa là si tình, là chờ đợi dẫu cho nhiều lần hy vọng là nhiều lần tuyệt vọng. Nhưng mà, hắn cũng vì Cửu Giới, cũng vì trách nhiệm hắn đang gánh là hòa bình của ức ức vạn sinh linh vô tội, hắn phải mang ánh rạng đông đập tan bầu trời hắc ám của Cổ Minh. Huống hồ, trong đoạn thời gian đó, hắn chỉ là vô tình cắm liễu nào đâu liễu lại xanh, xanh đến đau lòng rồi tạo thành một mối nghiệt duyên từ đời này đến kiếp khác, có một "Sở Vân Thiên" lặng lẽ bảo vệ nàng chỉ là hắn đến với nàng vì Ngân Hà, đi vì thế sự. Ngay từ đầu là tình đơn phương rồi thành nghiệt duyên. Một lần yêu, là ngàn vạn năm, là suốt đời suốt kiếp, là chưa từng hối hận, Bộ Liên Hương - nàng là như vậy.
• Hắn lừa Trích Nguyệt là sai, hắn thất tín với nàng nhưng lại không thất tín với cha nàng, cũng không thẹn với lòng. Là hắn trốn tránh nàng, là hắn ngay từ đầu không tìm nàng, có lẽ vì hắn biết mình trường sinh bất tử, là bất tử bất diệt. Hắn sẽ không chết, một ngày nào đó, một thời điểm thích hợp hắn sẽ lại dỗ dành nàng nhưng lại vô tình làm tổn thương nàng, để thời gian làm thay đổi ánh mắt của nàng, làm con người nàng khác xưa trở thành kiểu nữ nhân ngông cuồng, ngang ngược, bá đạo mà hắn chưa từng vừa mắt nhưng dù có như vậy thì cũng không thể nào lay động được tâm của hắn, thay đổi quá khứ, tình yêu của nàng và hắn.
"Ngàn vạn năm trước có một Tiểu Nguyệt nhi với ánh mắt mê người, ôn nhu, đáng yêu được Âm Nha cưng sủng, được Âm Nha yêu và bảo vệ. Ngàn vạn năm sau, Tiểu Nguyệt nhi đã thay đổi nhưng sơ tâm của ngày ấy lại chưa từng đổi thay. Nàng cũng thế, Âm Nha cũng vậy. Quá khứ yêu nhau, hiện tại có nhau và sau này cũng sẽ yêu nhau và có nhau. Bỏ lỡ lâu như vậy rồi, sau này không thể bỏ lỡ nữa."
Một Âm Nha ra tay tàn sát hàng vạn, hàng tỷ người mà trái tim vẫn lạnh ngắt nhưng khi gặp lại Tiểu Nguyệt nhi lại có 3 phần mềm mỏng, 7 phần đau lòng. Một Âm Nha từ lâu đã nguội lạnh, vẫn vì nàng mà chứa chan bao nhiêu cảm xúc. Hối tiếc, rung động, đau đớn,...tất cả đều là vì nàng. Năm đó, là hắn lừa nàng rồi rời đi, hiện tại là hắn nhiều lần bảo nàng đi theo hắn, dõi theo hắn chiến đến cuối cùng. Trong cuộc đời hắn, trong những nữ tử mà hắn yêu đã không còn mấy ai, hắn, có chăng là rất muốn có nàng bên cạnh, cùng nàng đi đến cuối cùng.
• Năm đó, Hồng Thiên nữ đế chỉ là một nữ hài tử. Âm Nha đã nói với nàng "Chim yến nào biết chí của thiên nga." Từ đó nàng lấy cái tên Hồng Thiên, bước trên đại đạo trở thành Tiên Đế. Năm tháng đó, cho dù nàng là Nữ Đế kinh tài tuyệt diễm từ tuyên cổ đến nay nhưng nàng vẫn chỉ là một nữ nhân! Khi nàng gào khóc, có một Âm Nha yên lặng tương bồi. Khi nàng cười, có một Âm Nha cười với nàng. Khi nàng thất bại, có một Âm Nha cùng nàng đứng lên. Từ một người con gái tư chất kém cỏi đến khi khinh thường vạn cổ, quét ngang Cửu Giới, hình bóng người con gái quét ngang Mười ba Châu mãi rung động hậu thế. Nhưng chỉ có một Âm Nha cùng nàng trải qua, đến nhìn nàng tiến bước. Hồng Thiên sao có thể không yêu Âm Nha? Là nàng quật cường, là nàng cố chấp muốn cùng Giản Văn Tâm giúp Âm Nha đoạt lại chân thân, cái giá phải trả rất đắt, là mạng sống của nàng, cũng là mạng sống của Giản Văn Tâm, Âm Nha sao có thể chấp thuận? Hắn và nàng cãi nhau rồi trở mặt, nàng ngạo khí là thật, quật cường, cố chấp cũng là thật nhưng đối với Âm Nha lại chưa bao giờ quên. Nàng nhiều lần đến Thạch Dược Giới chờ hắn, lần cuối cùng ở Cửu Giới cũng chờ hắn, chờ rất lâu. Đáng tiếc, Âm Nha có lẽ là không hiểu nàng, cũng có lẽ là trốn tránh nàng. Biết rõ, nàng chỉ muốn gặp hắn nhưng hắn vẫn nghĩ đến chuyện cả hai cãi nhau, náo loạn một hồi. Cũng có lẽ là trốn tránh, Âm Nha không thể nào không biết đứa đồ đệ này yêu mình, chỉ là hắn sai cách. Trong sinh mệnh của nàng, Thiên mệnh? Vinh quang? Thống trị Cửu giới, quét ngang Mười ba châu có là gì? Âm Nha là quan trọng nhất, cũng là duy nhất. Nàng vì Âm Nha, Âm Nha cũng vì nàng nhưng tính cách của nàng và sự "vô tình" của Âm Nha đã đẩy mối quan hệ này vào ngỏ cụt. Rõ ràng Âm Nha rất quan tâm Hồng Thiên nhưng lần cuối cùng lại không chịu gặp nàng, rõ ràng Hồng Thiên luôn lặng lẽ dõi theo Âm Nha nhưng lại không muốn xuất hiện, một người đau lòng, một người day dứt, là đáng trách như thế, là đáng thương như vậy. Để rồi, Hồng Thiên ngàn vạn năm sau cũng không muốn gặp lại hắn mà hắn đến ngàn vạn năm sau vẫn day dứt, vẫn quan tâm đến nàng. Tâm tư nữ nhân rất dễ đoán, chỉ là, đoán được rồi nam nhân sẽ lựa chọn nâng niu hay buông xuống.
• Còn Thiên Lý, rõ ràng là có thể ưng thuận mọi yêu cầu của nàng, rõ ràng hắn rất thất vọng và chán ghét con cháu của Thiên Lý Hà nhưng vì một câu nói của nàng mà chấp nhận để lại thứ quý giá nhất để bảo vệ nơi này. Là không muốn trở thành Hộ giáo nhân bảo vệ như trước nhưng vì nàng mà cam tâm làm việc đó. Một đời Thiên Lý Tiên Đế, truy cầu thiên mệnh rốt cục là vì Âm Nha, một thế Âm Nha quát ngang Cửu Thiên Thập Địa cũng chưa lần nào từ chối nàng nhưng vì Tiên Ma Động mà từ chối, mà cãi nhau, mà đường ai nấy đi. Nhưng như vậy thì sao? Thiên Lý Tiên Đế vẫn ở Cửu Giới, khai mở thiên địa để tìm một vật mà Âm Nha từng nghiên cứu truy tìm, còn Âm Nha lại chìm vào giấc ngủ say. Thiên Lý, nàng nhớ rõ những gì Âm Nha cần, nàng cũng...thôi vậy, Chinh Chiến Chung Cực lần thứ 6, nàng một đi không trở lại, Âm Nha cũng sớm không về Thiên Lý Hà, nhưng rồi hắn cũng về, hắn đặt chân lên mảnh đất mà hắn từng vì nàng tổn hao biết bao tâm huyết, còn nàng lưu lại một chấp niệm, là lưu luyến mảnh sơn hà này, nơi lưu dấu chân của hắn và nàng, cũng là để chờ Âm Nha trở về. Lần đó Âm Nha về, nàng đã biết sẽ lần cuối cùng, nàng cũng biết mình vốn không còn tồn tại trên thế gian này, nàng muốn nhìn Âm Nha lần cuối, muốn khắc ghi hình bóng này. Đau lòng nhất không phải là mỗi người một ngả mà đau lòng nhất là sinh không gặp, tử lại cách biệt Âm Dương. Nàng biết, từ lần trở mặt đã là lần cuối cả hai gặp nhau nhưng nhờ chấp niệm mà gặp lại, nàng cũng biết, hắn sẽ lại đi trên con đường nàng đã đi, hắn sẽ đi tới cuối cùng, nàng đã không thể chờ đến ngày hắn đoạt lại chân thân vậy thì ngày hắn chiến thắng trở về cũng vậy, không thể chờ được. Thiên Lý rất đáng thương, Âm Nha cũng vậy. Thiên Lý vì Âm Nha, Âm Nha cũng vì Thiên Lý, đáng tiếc họ là sai cách thôi.
• Âm Nha với Tổ Lưu, là hắn phá hủy quy củ của Phong Đô Thành, là nàng đứng ra thay hắn, bảo vệ hắn. Nhiều lần hắn rời đi không một lời từ biệt, lần này mặt đối mặt trò chuyện nhau lại là lần cuối cùng gặp lại hắn. Rõ là rất quan tâm an nguy của hắn, rất đau lòng, cũng đã khóc nhưng vẫn ngoan cố không xuống nước. Trước khi hắn rời đi, trước khi hắn vĩnh viễn rời khỏi Cửu Giới hắn cũng không dám đến gặp nàng, chỉ đứng từ xa, nhìn về cô thành rồi nói hai từ "Tạm biệt" một Tổ Lưu luôn chìm vào giấc ngủ nhưng hết lần này đến lần khác vì Âm Nha mà tỉnh giấc, cũng vì Âm Nha mà mất đi khống chế, run rẩy, đau lòng, khóc lóc, la hét, van xin hắn đừng chết. Âm Nha có lẽ vĩnh viễn cũng không biết.
• Trên dòng sông thời gian, có lúc Âm Nha giận dữ, điên cuồng, mất kiểm soát luôn có một Nhận nhi lặng yên bên cạnh hắn tương bồi, nàng nhìn máu chảy thành sông, nhìn hắn hiệu vực chúng thần chư đế, nhìn hắn ở phía sau tấm màn đen thống trị Cửu thiên thập địa nhưng đằng sau hay phía trước đều là máu và máu. Nàng muốn dừng lại, xây dựng Cự Trúc Quốc mong muốn một hòa bình đơn giản nhất, còn hắn không thể lưu nàng lại cũng không thể dừng chân với nàng. Chỉ đành gieo trồng một cây Cự Trúc, bảo vệ mảnh đất mà nàng yêu, Cự Trúc thay Âm Nha nhìn nơi này lớn mạnh, nhìn nơi này theo từng dòng thời gian, bảo vệ nơi này, che chở nơi này. Nhận nhi đã chán ngán cuộc sống đầy máu và máu, nàng muốn bên cạnh Âm Nha nhưng con đường mà Âm Nha phải đi sẽ còn nhiều máu và máu hơn nữa, Âm Nha biết, cho nên điều hắn có thể làm chính là để nàng đi với con đường mình chọn, con đường đó sẽ chỉ có hòa bình, chí ít là như vậy.
• Thiển Tố Vân, nàng không muốn đi con đường của Thế đế, cũng không muốn vì Thiển gia mà truy cầu đại đạo xa vời. Nàng hướng đến chúng sinh, hướng đến Phật Pháp nhưng duyên phận đẩy đưa nàng biết đến và yêu Âm Nha đậm sâu. Bên cạnh Âm Nha chỉ toàn xác và máu, thây chất như núi, màu máu nhuộm đỏ từng dấu chân hắn đi qua. Cuối cùng, nàng chỉ có thể trốn tránh hắn, nàng biết chỉ cần là đạo nàng muốn Âm Nha cho dù cải thiên sửa mệnh, nghịch chuyển càn khôn cùng sẽ giúp nàng nhưng, đại đạo nàng đi là con đường buộc không có Âm Nha, là đau lòng như vậy, Thiển Tố Vân yêu Âm Nha nhưng lại không thể bên cạnh hắn, Âm Nha yêu Thiển Tố Vân nhưng cũng không thể vì nàng mà dừng lại. Chỉ có khi hắn dừng lại, hắn mới có thể cùng nàng, Thiển Tố Vân biết, trong cuộc đời của Âm Nha, chỉ có chiến và chiến, nàng ở cạnh hắn không xong mà hắn dừng lại vì nàng cũng không được. Cách duy nhất là rời đi, là lẳng lặng biết mất, để rồi Âm Nha tìm nàng rất lâu, cuối cùng hắn hiểu được lựa chọn của nàng, dù cho khong muốn cũng đành phải thuận ý. Hắn đã khóc, giọt nước mắt của Âm Nha đã vì nàng mà rơi xuống. Có lẽ năm đó nàng nói câu này "Gặp lại, người ta yêu" sớm đã đoán được sẽ có một ngày lại sẽ nói câu này với hắn "Vĩnh biệt, người ta yêu". Thiển Tố Vân nàng rất may mắn, Âm Nha yêu nàng nhất, là thật sự rất yêu nàng nhưng cũng rất đáng tiếc, có duyên có phận lại không dài lâu.
• Giản Văn Tâm nàng là con gái của Dạ Đề Tiên Đế, cha nàng truy cầu lấy sát chứng đạo, vô tâm vô tình, vợ con cũng giết, cha nàng ngày đêm truy sát nàng và em trai, là Âm Nha đã cứu nàng, đưa nàng từ bờ vực đen tối đến ánh hừng đông sáng rực, nhưng vẫn để lại trong lòng hai đứa trẻ bóng ma vĩnh viễn không thể thoát khỏi. Nàng từng muốn trở thành Tiên đế cho đến khi gặp lại Âm Nha, nàng nguyện ý từ bỏ Thiên mệnh, lặng lẽ bên cạnh hắn tương bồi. Vì hắn mà diễn biến thiên địa, nhìn trộm thiên cơ dẫn đến phản phệ, mạng sống mỏng manh nhưng đến khắc cuối cùng của sinh mệnh điều nàng muốn chỉ là có Âm Nha bên cạnh. Giản Văn Tâm cần là cuộc sống bình yên, là một gia đình hạnh phúc nhưng đây là điều duy nhất mà Âm Nha không thể cho nàng, hắn không thể vì nàng mà dừng lại, có lẽ khắc cuối cùng đó, có hắn bên cạnh, Giản Văn Tâm đã mãn nguyện rồi. Một đời kinh diễm, cứ thế hương tiêu ngọc vẫn.
• Thật may mắn khi Âm Nha đã không vì một nữ tử nào mà dừng lại. Nếu không, sẽ có rất nhiều nữ nhân đau lòng, là rất đau lòng.
=======
Cre: Dương Cung Tử
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
khấu cung BụtMêTruyện
3 năm trước
thiên nguyên hac_bach_de_vuong
3 năm trước
dục thần Hoang Bại
Linh Cảnh Hành Giả: Tính cách của Trương Nguyên Thanh cũng giống như dì út đều là điên
Tên các loài thú thường xuất hiện trong tiểu thuyết tiên hiệp, huyền huyễn.
Đề cử mấy quyển tiểu thuyết thể loại rút thẻ bài đi đến đỉnh phong
Sư Huynh A Sư Huynh | Ta Sư Huynh Thật Sự Quá Vững Vàng: Lý Trường Thọ
Kinh điển trích lời Quỷ Bí Chi Chủ
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.