Lão Kiếm Điều, hay còn được gọi bằng cái tên đầy kính ngưỡng là Kiếm Mụ, là một nhân vật đặc biệt trong Kiếm Lai, không phải người phàm, cũng không còn là một vị thần theo đúng nghĩa cổ xưa. Bà là kiếm linh cổ xưa cư ngụ trong một thanh thần kiếm giấu dưới gầm cầu hành lang tại Ly Châu Động Thiên – một trong những nơi linh khí dồi dào và cũng đầy bí mật nhất trong thế giới tu đạo của cửu châu.
Trong quá khứ xa xưa – khi thiên địa còn sơ khai, thần linh và phàm giới chưa phân định rõ ràng – Lão Kiếm Điều từng là một trong ngũ đại thần linh tối cao, được vô số sinh linh cúng bái và kính sợ. Bà từng chưởng quản “Kiếm Ý chi đạo” trong thần giới, được xem như hiện thân của kiếm lý tối thượng: sắc bén, không thiên vị, không nhân quả – chỉ có chém phá hư vọng để cầu chân lý. Nhưng rồi đến thời đại “nhân tộc phản thiên” – loài người khởi nghĩa, quyết thoát khỏi sự cai trị của thần linh, trời đất bước vào đại biến.
Trong cuộc đại chiến phản thần long trời lở đất ấy, khi thần giới cho rằng loài người chỉ là loài sâu kiến cần bị tiêu diệt, thì Kiếm Mụ lại có một lựa chọn kinh thiên: bà phản bội thần tộc, vứt bỏ thần thể và cùng nhân tộc chém giết thần linh, đổi lấy hy vọng mở ra “con đường nhân đạo”. Chính quyết định này đã khiến bà bị trục xuất khỏi thần giới, rơi vào trạng thái nửa sống nửa chết, không còn hình thể, chỉ còn ý niệm kết tụ thành kiếm linh – linh hồn trú ngụ trong một thanh kiếm vô danh không chủ.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, loài người giành được quyền tự chủ, nhưng cái giá phải trả là vô cùng lớn. Các cường giả thời đó lần lượt vẫn lạc, đạo thống suy bại, còn Lão Kiếm Điều thì lặng lẽ ẩn thân nơi Ly Châu Động Thiên, bị phong ấn dưới cầu hành lang, chờ đợi một người xứng đáng để tiếp tục lý tưởng của mình. Bà đã ngủ yên suốt 8000 năm, chỉ bằng một tia kiếm niệm, giữ cho mình không bị thời gian cuốn trôi.
Trong suốt thời gian ấy, bao nhiêu tu sĩ, kiếm tu, vương hầu quyền quý đi qua Ly Châu, nhưng không một ai khiến bà động tâm. Bởi Kiếm Mụ không chỉ tìm kiếm một chủ nhân mạnh, mà là người có tâm kiếm phù hợp với “đạo” mà bà từng tin tưởng – đạo vì thiên hạ, đạo vì nhân sinh, đạo lấy kiếm làm phương tiện để giữ chính nghĩa.
Cho đến khi Trần Bình An, một thiếu niên xuất thân từ Hồ Nhi Trấn, bước chân vào Ly Châu, bà mới lần đầu thức tỉnh sau tám nghìn năm dài. Trần Bình An tuy lúc ấy còn yếu kém về tu vi, nhưng trong ánh mắt lại không hề có tham vọng, chỉ có sự kiên định, nhẫn nhịn và tấm lòng hướng về chân thiện. Chính những điều tưởng chừng “tầm thường” ấy lại khiến Kiếm Mụ chọn cậu làm chủ nhân – một quyết định gây chấn động cho không ít thế lực tu chân, vì thanh kiếm ấy không chỉ là kiếm, mà còn là một phần lịch sử thiên cổ.
Từ giây phút ấy, Lão Kiếm Điều không chỉ là kiếm linh, mà trở thành người dẫn đường, là thanh kiếm lặng lẽ bảo vệ Trần Bình An, và cũng là minh chứng cho việc: có những thần linh, dù đã ngã xuống, vẫn nguyện dùng cả vĩnh hằng để canh giữ một niềm tin – rằng loài người xứng đáng có cơ hội tự mình định đoạt vận mệnh.
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
Bằng hữu tới nói 2 câu đi...
Review: [ĐM] Xuyên thành pháo hôi bị ảnh đế vứt bỏ
Đại Huyền Đệ Nhất Duệ Thám: Thể loại trinh thám cổ đại cực cuốn nhưng ít được chú ý
Lâm Bắc Phàm - Sơ lược thông tin cơ bản truyện Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo
Hoàng Thiếu Thiên (Kiếm thánh lắm miệng của Lam Vũ)
Mộ Vương Chi Vương: Lâu Mãn Phong
Võ Ánh Tam Thiên Đạo: Hứa Vô Chu
Tinh Thần Biến: Nghịch Ương Tiên Đế cái chết, trách ai bây giờ?
Họa Giang Hồ Chi Bất Lương Nhân: Chu Ôn
Drama Zhttty Trương Hằng bị thiếu nữ vu cáo nhiều trọng tội!
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.