Tại bài viết này tại hạ xin tổng hợp một vài trích dẫn hay trong những bộ truyện từng đọc trong quá khứ, đôi khi đọc lại thì thật hoài niệm...
“Sơn bản vô ưu, nhân tuyết bạch đầu, thủy bản vô sầu, nhân phong khởi trứu!” (Sơn vốn vô ưu, vì tuyết mới bạc đầu, thủy vốn vô sầu, gió thổi mới nhăn nheo) – Ngã Dục Phong Thiên
“Có đôi khi, cả đời, chỉ vì năm đó một hồi gặp nhau.” – Ngã Dục Phong Thiên
“Tuyết này, chỉ có ngày đông mới xuất hiện, nó chỉ có thể sống ở trong gió lạnh, cho nên rét đậm này, chính là nhân sinh của nó. Tuyết, chỉ có thể sống ở mùa đông, nhích tới gần lửa, nó cũng sẽ bị chết, đây cũng là nhân sinh của nó, vô luận như thế nào hướng tới mùa hè, nhưng nó… Chỉ có thể đi xa.” – Ngã Dục Phong Thiên
“Năm xưa như gió, một đời người, đã định trước sẽ có rất nhiều nhớ lại.” – Thiên tài đạo sĩ
“Người trong thiên địa, phải có cái tâm nghịch hành… kẻ hiểu rõ trắng đen trải qua trăm năm cũng chỉ như khách qua đường… đời là giống mộng, vui thì sao… mà buồn thì sao… ” – Tiên Nghịch
“Mưa sinh ra trên trời, chết rơi về mặt đất, cả quá trình rơi xuống chính là nhân sinh!” – Tiên Nghịch
“Núi cao chưa chắc đã là đỉnh, núi thấp chưa chắc đã không thành dãy. Ngươi so núi nào cao, sao không đưa mắt mà nhìn, núi cao núi thấp đều là núi cả!” – Tiên Nghịch
“Bất hối thử sinh chủng thâm tình
Cam nguyện cô lữ tự phiêu linh
Trường hận uyên lữ duy mộng lí
Trữ phụ thương thiên bất phụ khanh!”
Tạm dịch:
“Một đời ôm chặt mối tình thâm.
Cam nguyện đày thân nơi đất khách
Tình trường vạn lý đành chôn mộng,
Thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng”
– Dị Thế Tà Quân
“Tháng năm tuổi trẻ là ai đang thở dài.” – Cầu Ma
“Bao nhiêu năm sau, khi bạn nghĩ về chuyện cũ, có còn nhớ năm xưa, đã từng có người nhẹ nhàng kể lời của trái tim mình đối với bạn?” – Tru Tiên
“Cuộc đời mỗi người, chuyện cũ quá khứ, có bao nhiêu điều đáng để cho chúng ta tưởng nhớ? Mười năm? Trăm năm? Nghìn năm? Rốt cục vẫn từ từ tiêu ma, lặng lẽ chết đi theo thời gian?” – Tru Tiên
“Thiên địa đệ nhất tà vật, không phải nó, mà là…Nhân tâm!” – Tru Tiên
“Có nên không, nếu mãi mãi đứng trong góc tăm tối này, lặng lẽ, ngắm nhìn người ta hạnh phúc, rồi gặm nhấm nỗi đau đớn riêng mình! – Tru Tiên
“Con người ta khi nào cảm thấy cô độc nhất?
Có phải là khi một mình đối mặt với sự lãnh đạm của thế gian, có phải là khi một mình đối mặt với tất cả những sự chế nhạo?
Máu của con người, là giá băng hay là sôi bỏng?” – Tru Tiên
“Đúng rồi, đó là những ánh đèn, những ánh đèn nhỏ bé đó, cũng như những con người sống trên thế gian này, hoặc là thỏa mãn, hoặc là không hài lòng, nhưng cuối cùng họ vẫn phải tiếp tục sống. Ta nói cho ngươi biết, trong muôn vạn chúng sinh, không biết có bao nhiêu kẻ sống chỉ để sống, những kẻ khổ não nghĩ ngợi mình sống vì cái gì như ngươi, thật vạn người mới có một mà thôi”. – Tru Tiên
“Con người… sống ở trên đời, cuối cùng… là vì cái gì?” – Tru Tiên
“Con người sống vì cái gì, chỉ có bản thân người ấy mới tự ngộ ra được.” – Tru Tiên
Nguồn: Tiên Hiệp Quán
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
tịch cung Dạ Ma Hoàng
một năm trước
đại hiền Lữ thiên thụ
một năm trước
đại hiền
CHÍ TÔN ĐẠO TRÀNG
"Tuế nguyệt thăng trầm, quay đầu nhìn lại, cuối cùng vẫn là mất đi ngươi."
HỆ THỐNG TU LUYỆN: TA CÓ 90 TRIỆU TỶ LIẾM CẨU TIỀN
Họa Giang Hồ Chi Bất Lương Nhân: Chung Tiểu Quỳ
Quỷ Bí Chi Chủ: Quyển tiểu thuyết không thể bỏ lỡ trong năm 2020!
Sơ Lược Một Số Nhân Vật Quan Trọng Xuất Hiện Trong Tiểu Thuyết Thánh Vương
Nhất Niệm Vĩnh Hằng: Hầu Tiểu Muội
Dân mạng đánh giá tiểu thuyết tu chân Tiên Hồ
Sáu biểu hiện cảm xúc trong văn học
Bị chính thê tử giết, trọng sinh báo thù... Vạn Cổ Thần Đế hay không?
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.