Bên dưới là 20 tips đơn giản giúp các bạn tác giả mới dễ tiếp cận nhất để viết một bộ truyện tương đối ổn. Dĩ nhiên, đối với việc sáng tạo tiểu thuyết thì không có một quy tắc chung nào cả, những điều dưới đây cũng chỉ là những mẹo cơ bản được đúc kết từ rất nhiều truyện nổi tiếng tinh phẩm được tập hợp lại. Hi vọng sẽ giúp được phần nào đó để các bạn nâng cao chất lượng truyện của mình.
Đề cử quan sát
Chín loại sáo lộ phổ biến trong tiểu thuyết huyền huyễn.
Tại sao mở đầu truyện liền bắt buộc phải xuất hiện nhân vật chính?
Thân làm một vị tác gia, chúng ta ai cũng biết tầm quan trọng của tình tiết trong một bộ tiểu thuyết. Một bản tiểu thuyết không có tình tiết thì sẽ không còn là tiểu thuyết nữa. Cho nên thân là người vận hành chủ yếu của các tình tiết, nhân vật chính nhất định phải sớm xuất hiện cho kịp thời.
Chẳng những giúp gây ấn tượng đầu tiên mà còn làm tăng ký ức, tô đậm cảm giác nhập vai cho độc giả khi vừa tiếp xúc với truyện ở những chữ đầu tiên.
Cho nên mới sẽ có việc trong vòng 300 chữ đầu tiên nhất định phải xuất hiện nhân vật chính.
Mâu thuẫn xung đột thường thường chính là thứ có khả năng hấp dẫn người đọc nhất. Vì sao nhiều người thích vây xem náo nhiệt như vậy? Bởi vì những náo nhiệt kia có thể hấp dẫn lấy bọn hắn.
Tò mò hại chết mèo. Ai cũng vậy, đối với một xung đột hay sự kiện gì đó luôn bị lòng tò mò chi phối.
Mâu thuẫn chính là khởi nguồn của tình tiết, cũng chính là thứ hấp dẫn người nhất.
Cho nên bắt đầu từ chương 1, trong vòng 3000 Chữ liền nhất định phải bộc phát một cái mâu thuẫn xung đột.
Không có mâu thuẫn xung đột, toàn bộ tình tiết liền sẽ có vẻ bình thản mà tẻ nhạt vô vị. Đây chính là lý do khiến độc giả thường nói “Truyện quá nhạt.”
Công pháp hệ thống là một bộ phận tạo thành thế giới này. Bạn có thể để độc giả đại khái biết bối cảnh thế giới thông qua việc làm lộ ra hệ thống công pháp, sức mạnh.
Điểm thú vị lớn nhất của truyện chính là thứ mà bạn có thể ném đi ra hấp dẫn độc giả. Cũng là đồ vật sẽ xuất hiện từ đầu đến cuối trong sách của bạn, tất nhiên là nên xuất hiện sớm một chút.
Hệ thống công pháp, sức mạnh thì cũng không cần nói nhiều. Mọi người đều biết đại khái là cái gì rồi.
Mà điểm thú vị thì có thể là dạng vật phẩm thần kỳ nào đó, có thể mơ hồ cũng có thể là đồ vật đặc biệt khiến người ta đọc xong khó lòng quên đi.
Ví dụ như: Lưu Tinh Lệ của Tần Vũ trong Tinh Thần Biến, hạt châu của Vương Lâm trong Tiên Nghịch .
Hoặc cũng có thể vô hình như đôi mắt mang dị năng của Trang Duệ trong Hoàng Kim Đồng …
Thời điểm bạn quăng ra mâu thuẫn trong vòng 3.000 chữ, trải qua phát triển, không ngừng tăng lên mâu thuẫn trình độ, đến thời điểm giải quyết chính là cao trào. Mà cái cao trào này nhất định phải khống chế tại trong vòng 30.000 chữ.
Bạn sẽ đặt câu hỏi tại sao phải giới hạn trong vòng 30.000 chữ?
Với chương bình thường từ 1.500 chữ ~ 2.000 chữ, ước tính giới hạn trong vòng 15~20 chương.
Nếu như vượt qua 20 chương mà còn không đề cập tới mâu thuẫn mà bạn đã tạo ra, hậu quả thứ nhất là độc giả dễ dàng quên lãng.
Vấn đề thứ hai đó chính là mâu thuẫn kìm nén đến quá lâu có khả năng khiến độc giả bực mình, chờ mãi không thấy xử lý, cho là tác giả viết truyện có sạn…
Ví dụ như Chương 1 nhân vật chính bị người ta khi dễ. Bạn lại chậm chạp không giải quyết cái mâu thuẫn này, thậm chí bỏ qua luôn mà không giải quyết dù cho thực lực nhân vật chính dư sức xử lý.
Vậy cái loại cảm giác khó chịu khi bị làm nhục này cuối cùng sẽ bạo phát ra, để độc giả cảm thấy truyện của bạn đọc rất...khó chịu! Hoặc là cảm thấy nhân vật chính có vấn đề, rõ ràng có thực lực rồi lại không đi báo thù!
Đối với truyện thuộc thể loại hiện đại như đô thị thì thiết lập tài năng của nhân vật chính hay là các loại kỹ năng nào đó, mua quần áo mua xe chính là trang bị, nắm được thông tin có lợi nào đó chính là kỳ ngộ…
Điểm này chắc chắn các bạn thừa sức sáng tạo ra không cần mình nói nhiều. Nhân vật chính muốn trưởng thành liền không thể rời đi những vật này. Cho nên sau khi giải quyết hết những mâu thuẫn xung đột đầu tiên liền có thể an bài kịch bản tới đến những điều này.
Loại này tình tiết lớn, có lẽ các ngươi ấn tượng không phải rất sâu. Nhưng mình sẽ lấy ví dụ, các bạn nhìn ví dụ chắc chắn sẽ hiểu:
「 Đấu phá x năm ước hẹn. 」 Đây chính là một cái tình tiết lớn.
Vì sao? Bởi vị ở trước khi “X Năm ước hẹn” tình tiết lớn này giải quyết xong, bạn có thể dùng việc theo đuổi hoặc là chuẩn bị cho “x năm ước hẹn” mà cài đặt thêm vô số tình tiết nhỏ khác phục vụ cho việc thúc đẩy kịch bản. Tăng lên chờ mong độc giả đối với cái tình tiết lớn này.
Nhưng mà lý do tại sao chúng ta phải khống chế trong vòng 30 vạn chữ phải giải quyết một cái tình tiết lớn?
Đây chính là vì câu dẫn độc giả, một loại tuyệt chiêu giữ chân độc giả lại truyện mình. Ngoài ra, một tình tiết lớn cao trào cũng cần rất nhiều thời gian cài đặt, sắp xếp lên men để đạt hiệu quả cao nhất.
Ngoài ra còn một cái nguyên do sâu xa khác, đó chính là trong vòng 30 vạn chữ ~ khoảng 150 chương, đó là thời gian truyện bạn mới vào Vip hoặc đang xét vào truyện Vip. Dù thế nào đi nữa, thời gian này câu dẫn được độc giả thì lợi ích trong đó chắc không cần mình đi giải thích thêm.
Để tìm hiểu thêm về 3 giai đoạn cơ bản này, bạn có thể Google tìm hiểu về cấu trúc ba hồi để tăng khả năng xây dựng tình tiết.
Cũng đều là kỹ năng, trang bị, đan dược, kỳ ngộ… nhưng tuyệt đối không nên đem loại tình tiết này liên tục phát sinh.
Mỗi một đoạn thời gian nhân vật đều phải trưởng thành. Những yếu tố trưởng thành này không thể thiếu, nhưng cùng một đoạn thời gian không thể lặp đi lặp lại liên tục. Nguyên nhân cũng giống như bạn đi ăn tiệc vậy. Ăn một lần mới mẻ, ăn lần thứ hai cũng coi như tạm được, ăn liên tiếp nửa tháng liền không còn cảm giác ăn nữa mà đã chuyển sang chán ghét.
Một kiện có thể lập tức sử dụng. Một kiện không thể lập tức sử dụng, nhưng quan hệ đến tình tiết tiếp theo, có thể là cần tu vi cao hoặc là yêu cầu gì đó để dẫn dắt tình tiết. Còn lại một kiện có thể dùng đến cho tặng lấy lòng hoặc ban thưởng đồ đệ v.v… hoặc là bán lấy tiền đổi đồ vật. Nhưng cần có phải có.
Cố gắng nhất định phải có thu hoạch hồi báo, cao trào qua đi nhất định phải có thu hoạch.
Một kiện lập tức sử dụng, là để độc giả chân chính thiết thực cảm giác được: Những cố gắng này dù cực khổ, đáng giá!
Mà một kiện quan hệ đến tình tiết đằng sau, cũng là vì để cho độc giả tại trong tình tiết sau này cảm giác được nhân vật chính cố gắng mang đến chỗ tốt. Tiến thêm một bước củng cố ý nghĩ: Có cố gắng mới có thu hoạch!
Mà còn lại một kiện vật phẩm để lấy lòng hoặc là bán lấy tiền đổi đồ vật, một cái là để xây dựng quan hệ nhân mạch, một cái là trước mắt lợi ích. Đây đều là những thứ mà ngày bình thường mọi người coi trọng, mà nhân vật chính cũng là người, cũng nhất định phải có những thứ này.
Có một sự thật là rất nhiều người cực lực lên án ngựa giống. Cuộc chiến này không biết bao giờ mới kết thúc, cho nên rất nhiều trường hợp đều là mập mờ, ám chỉ hoặc là có mối quan hệ nửa sáng nửa tối không rõ ràng.
Nhưng là vì cái gì không muốn ít hơn 3 vị?
Ở đây giả sử nhân vật chính là nam giới. Thì đó là vì mặc kệ nữ nhân này vì nguyên nhân gì tiến vào bên người nhân vật chính. Nhưng mà nàng đến, liền có thể dẫn phát ra kịch bản, từ đó mở rộng tình tiết kịch bản đã được định sẵn.
Mà bạn khác giới, nhân vật có quan hệ mập mờ với nhân vật chính dù thế nào đi nữa cũng sẽ có lúc giúp bạn vượt qua nguy cơ kẹt văn, giảm tải một chút tình tiết xốc nổi trong truyện, thậm chí trợ giúp bạn giải quyết rất nhiều vấn đề khó viết.
Mâu thuẫn muốn phát triển, trên thực tế dựa vào hết tình tiết này đến tình tiết khác trong kịch bản để làm nền, sau cùng mới tạo thành mâu thuẫn sâu sắc nhất. Thậm chí nhiều khi kịch bản phát triển không cần đánh nhau.
Cho nên làm nền chiếm cứ bảy phần, mà đánh nhau vẻn vẹn chỉ chiếm ba phần.
Bởi vì mâu thuẫn tích lũy từng chút một, đến cuối cùng hình thành cao trào, chính là cần các nhân vật từng chút từng chút một va chạm nhau để làm nền.
Đương nhiên, nơi này làm nền kỳ thật chính là chỉ kịch bản cốt truyện. Cốt truyện bạn xây dựng làm nền mâu thuẫn càng tốt, hình thành cao trào càng sắc sảo, càng có thể hấp dẫn người xem.
Sở dĩ có câu mắng “cẩu huyết tình tiết” đó chính là bởi vì loại tình tiết này sử dụng nhiều tới mức độc giả nhìn vào chỉ muốn ói vì chán ngán.
Cho nên cùng một loại thao tác không thể xuất hiện ba lần trở lên. Tỉ như anh hùng cứu mỹ nhân... Cứu một lần, cứu hai lần còn có thể tiếp nhận, nhưng là cứu ba lần....bốn lần, sau đó lần nào mỹ nhân cũng đong đưa ánh mắt muốn lấy thân báo đáp…
Chẳng lẽ nhân vật nữ kia bị thiểu năng sao? Chỗ nào nguy hiểm liền chạy đến chỗ đó, mà mỗi lần còn bị kẻ xấu bắt lại hoặc là bị quái vật cuốn lấy chờ nhân vật chính đến giải cứu…
Những thao tác dù hay đến mấy nhưng sử dụng liên tục sẽ làm cho độc giả theo bản năng kháng cự, ấn tượng cũng theo đó rớt xuống ngàn trượng.
Vấn đề này có lẽ ít người để ý, trước giờ mình đọc truyện của các bạn tác giả mới cũng phát hiện rất nhiều bạn mắc phải vấn đề nghiêm trọng này.
Ví dụ như mình nhớ có truyện như vầy: Ngay từ đầu nhân vật chính đang ngồi tu luyện tùy tiện lẩm bẩm vài câu. Sau đó xoát một cái, đổi cảnh đi đến phòng nghị sự.
Cùng sư phụ nói vài câu lại ‘xoát’ một cái xuất hiện ở phía sau núi... cùng người ta cãi nhau.
Cãi nhau đang hăng hái, liền nghe có người nói muội muội trúng độc, ‘xoát’ một cái đi đến phòng của muội muội. Tra xét thoáng qua lại ‘xoát’ một cái đi đến Dược phòng tìm dược vật…
Viết truyện dạng này, tình tiết phát triển đúng thật là có. Nhưng mà cảnh vật tấp nập thay đổi liên tục dẫn đến toàn bộ nội dung truyện giống như là phim ảnh trên tivi vậy, chớp tắt thay đổi liên tục.
Phim ảnh ti vi làm như vậy còn có hiệu quả không tệ, bởi vì trực quan dùng mắt nhìn. Mọi người có thể nhìn sơ là thấy tình huống đang diễn ra.
Mà tiểu thuyết thì lại không được!
Bởi vì tiểu thuyết cần chính là đại nhập cảm, cần trong đầu độc giả tự tưởng tượng, diễn hóa hình thành một cái tràng cảnh. Nhờ vậy độc giả mới có thể hòa nhập và cảm nhận nội dung truyện.
Bạn lại dùng ‘xoát xoát xoát’ hoán đổi liên tục như vậy, cảnh tượng mới vừa tưởng tượng hình thành ra còn chưa kịp nhập tâm cảm thụ, lập tức lại bị chính bạn phá hư hết. Bộ não chẳng mấy chốc sẽ rối loạn đến khó chịu. Thậm chí hoán đổi quá nhanh, khiến cho tình tiết đó sau 1 2 chương sẽ bị độc giả quên sạch, chẳng còn chút ấn tượng gì.
Đối thoại là thứ dùng để tiết lộ tin tức quan trọng, để dẫn đường kịch bản phát triển, để thể hiện cốt truyện trầm bổng nhấp nhô.
Dẫn dắt tình tiết chính là lời dẫn giải tình tiết giúp độc giả có khái niệm cơ bản đối với các sự kiện, tình tiết đã và đang diễn ra.
Còn miêu tả chính là yếu tố giúp độc giả hình thành cảm giác và ấn tượng với những thứ quan trọng. Muốn độc giả có cảm giác nhập cảm, cảm nhận được câu chuyện của bạn thì ngoại trừ tình tiết dẫn dắt còn phải biết miêu tả đúng lúc đúng chỗ, sinh động hợp lý.
Những thứ không có quan hệ tới kịch bản cốt truyện, lan man dài dòng, tận lực khống chế không xuất hiện quá nhiều.
Có những thứ nội hàm hoặc là tính cách, nội tâm nhân vật bạn có thể thông qua tình tiết, đối thoại của truyện để miêu tả. Không cần tốn vài nghìn chữ chỉ để miêu tả cảm xúc trong một khoảnh khắc nào đó của nhân vật.
Những chuyện râu ria không quan hệ tới tình tiết diễn biến của cốt truyện nói một câu là đủ rồi.
Loại chuyện râu ria này quan trọng nhất chính là đặt ở chuyển tiếp tình tiết hoặc là kết nối cốt truyện với nhau, cũng có thể là chuyển “map” mà đem ra sử dụng.
Ví dụ như nhân vật chính đang ở trong ký túc xá, cùng vài người bạn cùng phòng đến căn tin ăn chút đồ ăn liền đi đến sân bóng.
Vậy là có thể trơn tru chuyển cảnh từ ký túc xá qua sân bóng mà không có cảm giác chuyển đổi gượng gạo.
Thép tốt cần dùng trên lưỡi đao. Những loại chuyện râu ria giảm sóc này nếu dùng đúng chỗ có thể giúp truyện của bạn trơn mượt trôi chảy, nhưng không nên lạm dụng khiến câu chuyện dài dòng lôi thôi.
Một đoạn văn muốn hình thành cảm giác sống động để độc giả cảm nhận chân thực, giống như là trên Tivi vậy, cần sử dụng góc nhìn nhân vật để cảm nhận. Nhưng không thể hoán đổi góc nhìn liên tục khiến người xem chóng mặt hoa mắt.
Thị giác trong truyện cũng giống như vậy.
Luôn luôn đổi thị giác, vừa mới đang ở góc nhìn của nhân vật chính, lập tức chuyển sang góc nhìn vai phụ, lại chuyển ngay sang góc nhìn của pháo hôi, liền chuyển sang góc nhìn người qua đường… quá nhiều góc nhìn, độc giả rốt cuộc sẽ không biết cái cảm nhận đang đọc là của ai, hoa mắt không biết làm thế nào, cuối cùng không cách nào hình thành hình tượng nhân vật, nhập tâm thất bại, hứng thú đọc theo đó biến mất.
Nhẹ thì kịch bản nhạt như nước ốc. Nặng thì toàn bộ cao trào mà bạn dày công xây dựng theo đó chết yểu.
Nhân vật chính đánh xì dầu ý chỉ những tình huống nhân vật chính không tham dự đến tình tiết trong kịch bản.
Những truyện mắc lỗi này thường thường toàn bộ kịch bản đều là vai phụ ở nơi đó uốn qua uốn lại.
Một ít chuyện cần bàn giao hợp lý, nhân vật chính có thể hơi đánh xì dầu, nhưng là không thể vượt qua 3.000 chữ.
Mỗi một chương truyện độ dài có hạn, bạn không thể nào sắp xếp thật nhiều nhân vật quan trọng đều bước ra biểu diễn.
Cho nên nội dung muốn viết kỹ càng chính là những nhân vật chủ yếu tham dự kịch bản.
Nếu sử dụng quá nhiều nhân vật cùng lên tràng trong cùng một chương thì hình tượng nhân vật chỉ được miêu tả qua loa sơ sài, không cách nào làm cho độc giả đối với nhân vật này lưu lại ấn tượng.
Nhất là tại phần mở đầu truyện, càng không thể viết quá nhiều nhân vật cùng xuất hiện. Bởi vì nhân vật chính cần phải bước lên sân khấu! Tuyệt đối không thể để cho người ta chiếm phần diễn của hắn, từ đó tạo nên nhân vật chính mờ nhạt.
Vai phụ mờ nhạt không đáng sợ, cùng lắm thì bỏ đi tạo vai phụ khác, nhưng mà nhân vật chính nếu như xây dựng không tốt, quyển sách của bạn liền tràn ngập nguy hiểm. Nguy cơ sập bàn là rất cao.
Đánh nhau từ ngày này qua ngày nọ, liên tiếp nhiều chương, nhìn thì có vẻ nhiều chữ nhưng thực ra tình tiết này lại chiếm không bao nhiêu trong nội dung cốt truyện.
Ai cũng biết, chiến đấu đánh nhau cái hấp dẫn nhất người đọc chính là cảm giác khẩn trương cùng với cảm giác kích thích. Mà bạn viết thật nhiều chương chỉ để miêu tả hai nhân vật vật tay với nhau thì còn gì khẩn trương và cảm giác nữa, đến cuối cùng sẽ mang đến cho độc giả cảm giác bạn đang bí ý tưởng, muốn câu chương câu chữ, tẻ nhạt vô vị.
Đánh nhau quá dài thì sẽ để cho người đọc sinh ra cảm giác mệt nhọc, quá căng thẳng là không được, cương nhu tùy lúc mới là điều sáng suốt.
Chúc các bạn thành công!
=======
VTRUYEN
======
Được rồi, hôm nay chia sẻ 20 Tips bí truyền giúp bạn viết mọi thể loại tiểu thuyết! đến đây kết thúc, đối với nội dung phía trên, mọi người muốn nói gì sao? Hoan nghênh bằng hữu nhắn lại cùng tiểu biên thảo luận nha!
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
tráng thọ Cục Con Cua
một năm trước
tịch cung TheFool
2 năm trước
uẩn thể Trương Lê Nguyên Khoa
2 năm trước
thác cương Lin Đức Tế
3 năm trước
Thiết lập nhân vật và cấu trúc thế giới trong tiểu thuyết Ngu Nhạc Xuân Thu
Review Tạo Hóa Chi Vương, quyển tiểu thuyết này có hay không?
Nói một chút về tác giả Ngã Hội Tu Không Điều Trứ cùng với sách mới
Kiểm kê vài sủng vật cực kỳ nổi danh trong văn học mạng
TOP 10 bức tranh cổ Trung Quốc nổi tiếng
Nhất Niệm Vĩnh Hằng biên niên sử — Phần 1
Nguyên tắc thiết lập kim thủ chỉ — Phần 5
Review truyện Đỉnh Cấp Khí Vận Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Sơ lược Ta Tại Trấn Yêu Ti Bên Trong Ăn Yêu Quái
Cảnh giới trong Ta luyện khí 3000 năm
Review tiểu thuyết: Chiến Lược Cấp Huyễn Tưởng Chứng – nghịch luyện so với Đạo Quỷ Dị Tiên
Review truyện Đại Tùy Quốc Sư: Thượng phạt hôn quân, diệt quỷ quái
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.